Vì anh! em kiệm ước trong năm vượt sóng qua đại dương đến thăm anh.
Vì lần gặp này, thậm chí đến thở như thế nào em cũng rất lưu tâm. Dù có viết hay nói ra cũng không bày tỏ hết được một phần nghìn tình ý của em. Anh nói “hận gặp nhau quá muộn”, điều hối tiếc này trong đêm khuya em nghĩ rồi lại nghĩ mà không giám vào giấc ngủ. Ký ức lũy kế dần dần đầy hơn trong trái tim em khó xóa nhòa.
Có lời hứa của anh, trong lúc tuyệt vọng nhất em đều nhẫn nhịn không rơi lệ. Ở thành phố xa lạ trong một góc nhỏ quen thuộc, từng an ủi nhau cùng nhau than thở. Anh nói bất kể kết cục ra sao đều cùng nhau đối mặt. Em nói vì yêu Anh chưa đủ dũng cảm. Trong đêm mưa gió đầy cát nhìn bóng anh khuất xa dần, em đau đến mức không biết mình là ai. Em từng mộng tưởng có thể tiễn anh đến mờ núi ngọn sóng, cả đời bên anh.
Xin ấn thích và theo dõi tiếp