Đừng yêu người như em!

Đừng yêu người như em

Anh nói yêu tôi vào một ngày đầu đông, đúng cái lúc tôi say như chó ch.ết, và khóc lóc như một con điên xổng trại. Tôi đã nghĩ rằng mình nhớ nhầm, vì khi đó tôi say. Nhưng không, tôi không nhầm. Anh đã nói yêu tôi vào lúc tôi không có chút nào tỉnh táo. Và anh cũng vậy. Anh cũng say khi đó. Chúng tôi đều đau lòng khi đó. Chỉ khác là anh đau lòng vì tôi. Còn tôi lại đau lòng vì một người khác.

Tôi không biết mọi người định nghĩa như thế nào về từ “lâu”. Nhưng với tôi, 1 năm là chưa đủ lâu để tôi bớt đau lòng chuyện người cũ, chứ đừng nói đến quên. Tôi vẫn thấy lòng mình quặn lên, trái tim thắt lại, và sống mũi cay xè khi vô tình gặp ai đó xịt đúng mùi nước hoa mà người cũ từng dùng, khi vô tình nghe lại một bản nhạc mà cả hai cùng thích, khi trót dại ấn vào cái “On this day” trên facebook. Cuộc đời này đầy ắp những chuyện tình cờ. Và chuyện nào thì cũng đều làm tôi đau lòng cả. Tôi đau lòng lắm, đến mức mà tôi không khóc nổi nữa, không cười nổi nữa. Tôi bất lực với chính mình. Tôi chẳng thể làm gì ngoài việc cam chịu.
Tôi cứ thế. Sống và cam chịu. Tôi đã ước giá như mình có thể thích một ai đó, đơn phương thôi cũng được. Tôi ngàn lần không hy vọng việc người ta rung động với mình. Tôi chỉ muốn trái tim tôi sống trở lại thôi. Tôi thấy thèm lắm cái cảm giác xốn xang khi thích một ai đó. Tôi thực sự rất thèm. Nhưng tôi không làm gì được cả. Tôi vẫn cứ nhớ, cứ đau lòng mãi vì người tôi đã không giữ được. Ngày này qua tháng khác, tôi chỉ sống để nhớ nhung chuyện cũ. Tôi thấy chán ghét chính mình. Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ có lúc lụy tình đến thế. Tôi đã yêu nhiều, chia tay cũng nhiều. Những lần chia tay trước đây, tôi chưa bao giờ mất quá 2 tháng để trở lại trạng thái bình thường. Thế nên tôi rất tự tin vào khả năng hồi phục của bản thân. Rồi mãi cho đến khi chia tay anh, tôi mới hiểu hoá ra trước đây tôi đều yêu rất hời hợt. Vì hời hợt nên mới dễ dàng hồi phục.

Đừng yêu người như em
Và điều tệ nhất sau cuộc tình vật vã này, chính là tôi cảm thấy mình không xứng đáng để được yêu thêm nữa. Và bản thân tôi cũng không thấy bất kì sức hút nào từ người khác nữa.
Mỗi lần tắm, tôi đều nhìn mình trong gương và cảm thấy sẽ chẳng có ai đủ bao dung để có thể chấp nhận tất cả những vết sẹo trên người tôi, những vết rạch mà tôi đã tự họa lên người mình.
Mỗi lần say, tôi đều chỉ muốn gào tên người cũ, việc mà khi tỉnh táo tôi luôn phải kìm nén, việc mà tôi biết chắc mình sẽ chẳng bao giờ làm được.
Và mỗi lần được ai đó quan tâm, tôi đều sẽ muốn so sánh anh ta với người cũ. Kết quả thì, luôn là người cũ chiến thắng.
Đừng yêu người như em
Vậy đó. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho bất cứ ai trót dại yêu phải một đứa như tôi. Một đứa mà trên cơ thể hằn đầy những vết dấu của cuộc tình cũ. Một đứa mà trong tim luôn chỉ nhớ nhung và tôn thờ người cũ. Một đứa mà luôn lấy người cũ ra làm chuẩn mực cho người đàn ông cô ta muốn lấy làm chồng.
Tôi thật tệ. Tệ với người khác, và tệ với chính bản thân mình.

Thế nên, tôi không yêu ai cả. Cũng cảm thấy bản thân không xứng đáng được yêu nữa. Tôi chưa từng nghĩ rằng tôi sẽ vì chuyện chia tay này mà không bao giờ yêu ai khác. Nhưng tôi không nghĩ không có nghĩa là việc đó không xảy ra.

Đó là lý do tôi từ chối tất cả những người mới muốn đến với mình. Và tôi nghĩ rằng đó là việc tử tế duy nhất tôi còn có thể làm với thứ gọi là Tình yêu.
Cô đơn tử tế.
Đau lòng tử tế.
Dằn vặt tử tế.

Tôi sẽ không yêu chỉ bởi vì muốn quên người cũ.
Tôi chắc chắn sẽ không làm vậy, dù giờ đây tôi đã quá mệt mỏi rồi…

Đừng yêu người như em!】đượcChuyện của K.】chuyển quyền chia sẻ

Xin ấn thích và theo dõi tiếp