Em thay đổi vì em đã chịu tổn thương, em bật cười vì em dần thức tỉnh…

Tổn thương

Người ta bảo hiểu nhau nhiều thì sẽ yêu nhau hơn, nhưng sao càng hiểu rồi lại càng thấy mình dường như đang ở cạnh một người xa lạ? Người ta bảo đừng bao giờ đi ăn một mình, nhưng em tự mình ăn rồi cũng chẳng thấy chán, quên mang điện thoại khi ra đường cũng chẳng có gì to tát.

Người ta bảo không cần bằng cấp vẫn sống tốt, nhưng sẽ mấy ai lắng nghe em nói nếu không có tờ giấy xanh đỏ be bé kia? Thỉnh thoảng, em luôn có cảm giác như mình đi trong sa mạc, vô định không la bàn như thế.

Gari

Lúc nào cũng vậy, những người xung quanh em, người ta luôn nói dối. Lúc nào cũng vậy, em luôn có cảm giác đơn độc trong mỗi lựa chọn. Chân thành giả tạo, yêu thương nửa vời, chẳng phải giờ người ta vẫn thường sống như vậy để bớt đau hay sao?

Đã từ lâu lắm rồi, em chỉ thấy “bình thường”, chẳng phiền não, cũng chẳng vui tươi. Vì bất kì ai sinh ra trong cuộc sống này cũng là đều để chiến đấu, dẫu em có là một người bình lặng hay tham vọng. Thế nên, em thay đổi vì em đã chịu tổn thương, em bật cười vì em dần thức tỉnh.

Em thay đổi vì em đã chịu tổn thương, em bật cười vì em dần thức tỉnhđược Gari chuyển quyền chia sẻ

Xin ấn thích và theo dõi tiếp