Tôi có một anh bạn thân lớn hơn mình hai tuổi. Anh bảo kiếm một người bên cạnh mình giờ chẳng khó:“Giờ đầy rẫy ứng dụng hẹn hò ảo, kiểu Tinder hay Okcupid. Anh “match” nhiều người quá, mỗi người nói chuyện một ít, nên thành ra gấp gáp, thấy yêu đương giờ nhạt thếch luôn”. Nghe vậy, tôi cũng chỉ biết cười trừ. Anh kể lần gần đây nhất, sau khi ngoan cố ôm một mối tình đơn phương vô vọng nhiều năm, bị lừa dối khi yêu xa gần cả năm, cuối cùng thì anh cũng đã “bằng bạn bằng bè” khi có một mối tình ngắn hạn trong vòng một tháng.
Hãy quên đi những khoảnh khắc nhắn tin mật ngọt như thuở mới yêu nhau đi, tình yêu “ngắn hạn” này hệt như một món mì ăn liền vậy. Hẹn hò vài buổi, nắm tay vài cái, rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến. Sau ngày “định mệnh” ấy, cuối cùng thì anh và cô tay đã chia tay nhau. Thực ra anh không “Sở Khanh” đến mức “bóc bánh trả tiền” rồi phủi tay nhanh đến vậy, chỉ là cô gái ấy không thể chịu nổi mối quan hệ nhạt nhẽo như thế này. Anh tôn trọng điều đó, dù cả hai thực sự cũng có chút tình cảm với nhau. Anh bảo, theo như lời cô ấy nói là:“Dừng ở đây thì tốt hơn, đã đến với nhau bằng vẻ ngoài thì có chuộng tâm hồn đến mấy cũng không bằng được!”.
Bởi lẽ, cuộc sống giờ đủ đầy quá, mà dễ dàng có được rồi thì người ta lại sinh “hư”. Cái gì cũng nhanh chán hẳn. Tình yêu còn vội vàng có được huống hồ là chuyện gì khác. Hơn nữa, rất nhiều người trong số chúng ta còn có tính “phòng vệ” rất cao. Ta không chỉ muốn dành thời gian cho một người, ta có kế hoạch “back-up”, nhưng lại mong có được một người toàn tâm toàn ý yêu mình. Đơn giản vì ta sợ cảm giác bị bỏ rơi. Điều đó cũng giống như thỉnh thoảng ta than phiền rằng ta thèm khát một khoảng riêng tư, nhưng lại mấy khi chịu một ngày cô đơn không nhắn tin với ai bao giờ. Ta mâu thuẫn với chính mình và mấy khi hiểu nổi mình đâu.
Chính vì chán nản, đâm ra hiện tại ta chẳng mấy khi chịu nổi cảnh yêu đương một người lâu dài, xác định có trách nhiệm “long-term” với một ai đó. Tại sao phải khổ sở chung tình với một người mà chẳng biết sau này có lấy nhau hay không? Hay lại vướng phải cảnh từ bỏ tình yêu 9 năm để rồi cưới một người sau khi quen biết 3, 4 tháng? Rồi ta tự nhủ, tự hát ca rằng cứ chơi đi, đời còn dài, tập trung vào công việc còn được chứ phí hoài tuổi xuân vào ba thứ tình cảm không chắc chắn này là “đầu tư mạo hiểm” chứ chẳng chơi.
Bởi vì ta không dự đoán trước được tương lai, ta cũng không có đủ niềm tin vào chính mình và cả tình yêu ấy, ta cũng quá thông minh nên tính toán trước cả, thế nên để “đỡ bỏ phí”, ta lao vào những cuộc tình ngắn hạn, mà người ta vẫn thường gọi là “short-term”. Dăm ba tháng, vài ba tuần, vài ba ngày, ta quen dần những cử chỉ ôm hôn, thậm chí “sex” thân mật, nhưng sau tất cả, quay lại là bàn tay ta chẳng còn nắm giữ được gì? Nhiều người trong số ta thấy buồn, nhiều người trong số ta thấy hụt hẫng, nhưng biết làm sao được vì mình có quyền hạn gì với người ta đâu? Nếu chẳng may có tình cảm, ta chỉ biết nhếch mép cười rằng vì sao tình yêu bây giờ ngắn ngủi và chóng qua quá. Thế nên đành thôi cho qua, đành là những người bạn nhắn tin kiểu “hẹn ngày nào đó gặp lại” mà chẳng biết là sẽ đến bao giờ.
Chọn yêu “ngắn hạn” hay “dài hạn”, thực ra điều đó tùy thuộc vào con tim của bạn nữa. Có điều nếu đủ can đảm thì mới nên “chơi” với tình yêu. Đừng để những cái nắm tay, ôm hôn ngọt ngào chỉ là một trong những thứ “phục vụ” bạn lúc cô đơn, bởi đến một ngày biết đâu bạn lại thấy chai sạn và thấy tình-yêu-tưởng-như-nào-hóa-ra-chỉ-có-thế. Việc đếm số lượng người-yêu-cũ-không-chính-thức, rình mò vào Facebook/Instagram của người ta mỗi khi cảm thấy chỉ-có-một-mình đâu phải lúc nào cũng vui? Tình cảm không phải là một cục đá, hay một món hàng hóa mà bạn muốn vứt là sẽ vứt được. Chúng “quỷ quái” hơn, chúng nhỏ giọt hệt như những dòng máu đang chảy trong người bạn. Trong tiếng Anh người ta mới có câu: “Don’t let it go, let it flow” với tình cảm là vậy.
Chỉ là sau những cuộc tình, có yêu biết bao nhiêu người, có gặp bấy nhiêu phản bội hay tan vỡ, hãy luôn nhớ rằng tình yêu sẽ luôn ở đó, bên cạnh bạn. Tình cảm, suy cho cùng cũng tương tự như một ván bài may rủi. Chịu khó nhìn bằng thái độ khác, biết đâu “vận may” sẽ đến thì sao?
【Bài viết】được chia sẻ bởi【Gari】
Đọc thêm: Tại sao lại chọn tâm sự cùng người lạ?
Xin ấn thích và theo dõi tiếp