Yêu khi đã kết băng, tất cả đều bình lặng, nước mặt đã khóc cạn chỉ còn lại ý chí. Trong đêm thâu em thả mình đi mãi, sớm mai không ngừng từng bước đuổi đến gần. Trái tim thương nhớ anh hóa thành sương khói . Em mệt rồi, không còn sức lực nữa. Có quá nhiều, quá nhiều hồi ức, làm hơi thở em nấc ngẹn. Trái tim yêu anh em không biết gửi nơi nào, nếu có thể bay mây vượt gió tìm được anh, dù phải ăn trái đắng em cũng cam lòng. Chỉ cần anh ôm em thật chặt là đủ.
Nếu đám mây hiểu, từng đêm thâu em âm ỉ nhớ anh. Từng giây nhớ thương vượt qua bằng gào thét khóc lặng, em thấy sinh mệnh mình không ngừng bị thiêu đốt.
Nếu đám mây hiểu, em không thoát ra được sự níu giữ của chiếc lồng tình yêu. Trôi qua mỗi phút trái tim rỉ máu, mỗi lần tỉnh giấc, em chỉ còn lại “trái tim cầu xin”. Anh vĩnh viễn không biết!
Nếu đám mây hiểu, từng đêm thâu em âm ỉ nhớ anh.
Từng giây vượt qua nhớ thương bằng gào thét khóc lặng, trái tim rỉ máu, mỗi lần tỉnh giấc. Sinh mệnh mình không ngừng bị thiêu đốt.
Không thoát ra được sự níu giữ của chiếc lồng tình yêu.
Trái tim yêu anh em không biết gửi nơi nào. Nếu có thể bay mây vượt gió tìm được anh, dù phải ăn trái đắng em cũng cam lòng. Chỉ cần anh ôm em thật chặt là đủ. Nhưng Anh vĩnh viễn không biết!
Xin ấn thích và theo dõi tiếp