Nếu thời gian là liều thuốc tốt, thì trái tim em sẽ không quá đau đớn, em hy vọng tương lai nọi thứ sẽ tốt hơn, ta không gặp lại nữa thì sẽ càng tốt hơn.
Em thực sự yêu anh, khi nhắm mắt lại em nghĩ rằng mình có thể quên, nhưng những
giọt nước mắt đã rơi khiến em không thể tự dối lòng thêm nữa. Tất cả quá khứ đã cuốn theo chiều gió và tuổi xuân là dòng nước chảy xiết không cách nào níu lại được. Em nghe thấy tiếng sáo du dương đâu đó, lòng em bắt đầu nhớ anh da diết khôn nguôi…
Người em yêu có nụ cười đẹp nhất thế giới. Đời này kiếp này, trái tim em chỉ có mỗi anh thôi, những ký ức về giây phút bên anh, em không có cách nào xóa nhòa đi được. Những ngôi sao trên bầu trời của em sáng rực lên từ khi anh nói rằng anh yêu em. Hóa ra những hạt mưa rơi trên cửa kính vẫn còn lưu lại dấu vết, chẳng như những giọt nước mắt của em, nó đã khô tự bao giờ.
Tình yêu đích thực là khi chúng ta già đi, em vẫn nhớ cách anh khiến trái tim em lay động.
Dù có bận rộn đến đâu chúng ta cũng đừng quên mỉm cười nhé, dù cay đắng đến mấy chúng ta cũng đừng quên kiên trì, dù mệt mỏi đến mấy cũng đừng quên yêu thương lấy chính mình.
Tâm trạng của em cũng dần bình ổn trở lại rồi anh à, em sẽ không khóa nữa, và bắt đầu mở cửa trái tim mình đón chào những điều mới mẻ tốt đẹp.
Tình yêu giống như một chùm pháo hoa nở rộ dù nó có đẹp đến mức nào thì khoảnh
khắc rực rỡ đó cũng ngắn ngủi vô cùng, phải không anh? Hoa gừng trắng hơi mở ra, tỏa một mùi thơm dịu nhẹ. Em gửi mọi tâm tình vào hoa, kỷ niệm về ta sẽ chôn lại trong mùa hè luôn nhé.
Em đã từng có mong ước rằng một ngày nào đó sẽ cùng anh đi khắp thế gian. Nhưng sau này em mới nhận ra rằng, đối với một con diều bị đứt dây thì ta nên cho phép nó bay đi, nó cần bầu trời và anh cần sự tự do. Mưa là dấu vết của gió, gió là lời nhắn nhủ của mưa và cầu vồng là vẻ đẹp sau cơn bão tố. Những bông tuyết đã âm thầm rơi vào một buổi tối mùa đông yên tĩnh. Khi đã già đi, em vẫn sẽ nhớ rằng em đã từng yêu anh rất sâu đậm. Em sẵn sàng biến thành sao băng, lướt qua bầu trời, chỉ để biến anh thành một điều ước dành cho anh và tự thiêu rụi chính mình. Em cố gắng ghi lại từng chút một những kỷ niệm về anh, chỉ muốn lưu giữ dấu vết cuối cùng của ký ức.
Cuối cùng em chỉ còn lại một mình thôi, một mình ra đi, một mình chìm vào giấc ngủ,
một mình suy nghĩ, một mình say men rượu nồng.
(Nguồn ảnh trên mạng. Nếu có độc quyền về bản quyền xin thông báo).
Xin ấn thích và theo dõi tiếp