Lần cuối gọi anh ” ông xã”! (phần 1)

Ông xã:

Khi viết hai từ này, tay và tim em cùng lúc run lên. Bởi vì em biết, có một người phụ nữ khác cũng gọi anh như vây. Đây có thể là lần cuối cùng em gọi anh là ông xã!

Hôm ấy anh đang tắm, em vô tình nhìn thấy từ tin nhắn sáng trên màn hình điện thoại của anh. Hai chữ “ông xã” đập vào mắt em, trong tích tắc em đơ ra như một con ngốc. Em định thần một lúc mới nhìn rõ dòng chữ: “Ông xã, tối nay anh không đến sao”.
Chỉ ngắn gọn có tám chữ, nhưng giống như từng tảng đá lớn vô tình rơi xuống làm lục phủ ngũ tạng em tan nát.

Điện thoại của anh có cài mật khẩu, nhưng chẳng cần mất nhiều sức lực em đã có thể giải mã. Đọc những tin nhắn tình cảm của anh gửi cho người ấy, trong khi em làm vợ của anh 10 năm mà chưa một lần nào được nghe, em tủi thân đau lòng bật khóc!

Cảm ơn anh! Đã cho em biết được nỗi đau tận tim như thế nào? Cả đêm ấy em không thể vào giấc ngủ, còn anh như mỗi ngày nằm bên ngáy như sấm.

Ngày thứ hai. Con gái đi học, anh ngồi ăn bữa sáng không hề chú ý đến thần thái và tâm trạng của em. Đợi anh ăn nốt miếng bánh mì cuối cùng, em hỏi anh Amy là ai?

Anh giật mình nói là đồng nghiệp cũ.

Em nói: Cô ấy tốt hơn em không?

Anh quay sang nhìn em nói: “em sao vậy, đừng có đoán bừa”. Em thấy thoáng một chút căng thẳng trên mặt anh.

Em nói: Em không đoán bừa, em nhìn thấy tin nhắn. Hai người đã ở bên nhau hơn nửa năm rồi, anh nói nhà chúng ta như một cái biển chết, anh đối với em đã không còn cảm giác, chỉ có ở bên cô ấy anh mới cảm thấy bản thân như người đàn ông thực sự. Anh cảm kích cô ấy đã cho anh sống lại một lần nữa. Anh nói muốn suốt đời yêu thương bên nhau.

Anh không nói gì. Cho đến khi nước mắt em ngừng rơi. Chúng ta cứ thế ngồi im lặng rất lâu. Anh nhìn rồi nhìn đồng hồ, anh nói anh phải đi làm, vì buổi trưa còn có cuộc họp.

Em hỏi anh không có gì để giải thích sao?

Anh nói: Buổi tối về nói chuyện.

Ngày hôm ấy của em trôi qua như thế nào anh có biết?
Không một hạt cơm vào bụng, trong đầu là những lời nói ngọt ngào anh dành cho cô ta, rồi nghĩ lại cuộc sống tẻ nhạt anh dành cho hai mẹ con em. Anh nói muốn bên cô ấy thương yêu đến hết đời. Mười năm trước anh cũng ôm em thật chặt trong vòng tay và nói cuộc đời này anh chỉ lấy em làm vợ.

Anh nói: Khi cô ấy cười và nheo mắt quá đáng yêu.

Ngày xưa anh cũng nói nụ cười của em đẹp nhất thế giới.

Ở bên cô ấy tâm hồn anh như nở hoa, còn ở bên em như người mất hồn vì chỉ nhớ về cô ta.  Anh có biết câu này làm tim em đau lắm không?

Anh thậm chí không nhìn ra em thờ thẫn mỗi ngày? Người đàn ông bên cạnh em, cùng đầu ấp tay gối, cùng ăn cơm, cùng ngủ, cùng nói chuyện … trong tim lại nghĩ về người phụ nữ khác, như vậy có đau không anh?

Lúc em toàn thân đẫm mồ hôi nấu cơm cho hai bố con anh, rồi chăm con tắm gội ăn uống tè ị, tranh thủ từng mẩu thời gian rảnh lau chùi từng ngóc nghách bụi bặm trong nhà, anh lại đang ôm người phụ nữ khác tình mật ý nồng đơm hoa.

Đây là sự thật, em thật không muốn tin! Em nóng ruột chờ anh tan làm, em đợi một lời giải thích đủ thuyết phục.

Cuối cùng hôm ấy anh quay về với khuôn mặt lạnh lùng. Buổi tối em dỗ con gái ngủ xong anh đã lên giường nằm, lướt điện thoại và không có ý giải thích. Còn em ngồi bên giường nhìn anh, trong đầu nhiều suy nghĩ xáo trộn giằng co lẫn nhau.

Những năm gần đây, khi hai vợ chồng có chuyện anh đều thái độ phớt lờ, không quan tâm, không nói chuyện. Chỉ có em hao tâm tổn sức tìm cơ hội và nghĩ cách giải quyết, còn phải lựa tâm trạng và cảm nhận của anh, tự chịu đựng và cố gắng không làm phiền đến anh.

Có lẽ vậy anh sớm đã quen được người khác chiều theo ý rồi? Anh quen với việc em phải là người chủ động nói chuyện, anh cũng quen với việc mặc em một mình với buồn vui đau khổ tự trải qua, cảm xúc thăng trầm của em anh để hết ngoài tâm.

Lần ấy có phải anh nghĩ sẽ như trước đây, em không hỏi anh không trả lời vậy là có thể coi  như không có chuyện xảy ra. Em nhìn anh nằm trên giường vờ như không có chuyện xảy ra, mà trái tim em tan như từng mảnh, từng mảnh và đóng băng lại.

Cho dù anh không biết em đã từng khóc, rồi không ăn, không ngủ cả ngày. Thì ít ra anh phải biết em là người nhạy cảm dễ bị tổn thương. Em không chấp nhận được chồng em lên giường ngủ cùng người phụ nữ khác!

Lúc em rơi vào bể khổ đang cố sức vẫy vùng vượt quan, anh lại đẩy em xuống nước một lần nữa. Anh vẫn giả vờ nằm lướt điện thoại như không có chuyện gì, có lẽ anh đã không muỗn cứu vãn cuộc hôn nhân này rồi. Anh yếu đuối và vô dụng hay là máu lạnh ích kỷ?

Anh tắt điện đi ngủ, em ôm chăn ra ngủ ngoài sofa, trong đêm đen chỉ còn tiếng ngáy ngủ của anh và tim em tuyệt vọng. Chúng ta cứ lạnh lùng với nhau như vậy 8 ngày, em không nói, anh lại càng không. Tám ngày em ngủ ở sofa, thực ra không đêm nào ngủ đủ 3 tiếng.

Đến con gái 5 tuổi đều nhìn ra sự bất thường hỏi “hình như mẹ già đi, có phải mẹ có chuyện gì không vui?”

Em miễn cưỡng cười nói “mẹ không sao”.

Con gái thương mẹ đến xoa xoa tay mẹ nói “hay là mẹ mệt quá rồi”. Nước mắt em chút nữa là rơi xuống.

Thực ra, ở bên anh trong 10 năm nay em đều rất mệt mỏi. Anh đi làm mệt, mải mê phát triển sự nghiệp em đều biết. Cho nên em cố gắng làm nhiều một chút, không tạo cho anh áp lực. Anh lại nghĩ đó là điều đương nhiên.

Nhưng anh không nghĩ sao? Trước khi lấy anh việc nhà em hầu như không biết làm, mẹ em đến rửa bát cũng không nỡ bảo em làm, mẹ nói con gái rửa bát tay sẽ không được đẹp. Mười ngón tay lúc ấy đáng yêu biết bao, còn bây giờ đầy mặt mùi dầu mỡ nấu cơm rửa bát cho anh ăn. Ôm cả một bình nước to từ tầng 1 lên tầng trên, nhặt tất của anh vứt dưới sàn nhà giặt sạch sẽ không một lời phàn nàn.

Anh của 10 năm trước, từ ăn uống, thức đêm chơi điện tử, quần áo thời trang… đã tiêu của em bao nhiêu là tinh lực, anh được thoải mái ăn ngủ đùng giờ, học cách bảo dưỡng thân thể, hiểu về thời trang thời thượng ra ngoài mở rộng sự nghiệp.

Bây giờ sự nghiệp của anh đã thành, quần áo hàng hiệu, còn em đôi tay trở nên thô kệch, mặt nhiều tàn hương. Có lẽ anh đang nghĩ em không xứng với anh.

Chúng ta vốn dĩ không phải bộ dạng như bây giờ, cái người gọi anh là “ông xã” có biết không? Em mua cho anh giày tốt, áo đẹp, cho anh một hình thức tuyệt vời nhất có thể, để cho anh đi hẹn hò với người phụ nữ khác sao...

Khi trên giường của cô ta anh cởi đồ vứt xuống, anh có nghĩ em vì cho nó phẳng phiu mà em là đi là lại đến vài lần, ngâm nước xả cho mềm mại thơm tho, khi anh cởi quần lên giường với cô ta, có nghĩ đến em chăm chỉ ngồi khâu cho anh từng cái cúc? Anh có hổ thẹn với lương tâm?

Còn tiếp phần 2

Xin ấn thích và theo dõi tiếp